Quên mật khẩu?

Ẩn quảng cáo

 

 Ma nhập 2

Go down 
Tác giảThông điệp
JongkEy™9a4
~ Member™
~ Member™
JongkEy™9a4


Giới tính Giới tính : Nam Pisces
Chinese zodiac Chinese zodiac : Rat
Bài viết Bài viết : 327
Xu Xu : 983
Thanked Thanked : 1
Sinh Nhật Sinh Nhật : 15/03/1996
Tham Gia Tham Gia : 01/08/2011
Tuổi Tuổi : 28
Yahoo Yahoo : Tây Ninh
Nghề Nghiệp Nghề Nghiệp : Học sinh 100000000000000000000000000000000000000000000000
Status Status : JongkEy The kEnBlock

Ma nhập 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Ma nhập 2   Ma nhập 2 EmptyMon Aug 01, 2011 10:32 pm

Còn một điều này, cha mẹ con cùng những thân nhân đang còn sống, có thể vì muốn
làm những điều ích lợi cho con theo cách họ nghĩ, sẽ hy sinh nhiều súc vật, tiến
hành các cuộc tế lễ linh đình hoặc bố thí của cải, trong khi con, vì chưa nhận
thấy lợi ích của các hành động ấy nên con có thể nổi giận khi nhận biết các việc
kia vào lúc này sẽ đưa con tái sanh vào cửa địa ngục thì con nên giữ để khống
chế các tư tưởng nóng giận, chúng sẽ khởi lên và làm hại tâm linh con rất
nhiều.
Con hãy nghĩ đến mọi người mọi việc dù phải quấy ra sao bằng tất cả
tấm lòng thương cảm. Hơn nữa, nếu con tự cảm thấy luyến tiếc tình cảm yêu
thương, của cải còn để lại trên đời và giả như tất cả những thứ đó rơi vào tay
người khác đến nỗi sẽ làm cho con uất hận thì điều này sẽ làm hoen ố toàn bộ tâm
trí của con, nó sẽ đưa con đến trạng thái, thay vì con sẽ được tái sinh trong
một bình diện cao hơn, sung sướng hơn, con sẽ bị tái sinh và thế giới của địa
ngục hoặc ngạ quỷ.
Ta thí dụ với con thêm điều này, con và bạn trai của con,
cháu Ðoàn Hùng từ nay sẽ vĩnh viễn thành hai miền âm dương cách biệt, ta hiểu
được làm sao con chịu nổi khi mai đây, Ðoàn Hùng sẽ phải tự quên con đi, phải
thương yêu và san sẻ tình cảm và thể xác với bất kỳ người con gái nào khác.
Nhưng con cũng cần phải bình tâm nghĩ rằng vì tình con yêu Ðoàn Hùng sâu đậm hơn
tất cả, con sẽ dốc toàn tâm lực để phù hộ và thu xếp hoàn bị cho cuộc đời tiếp
tục của người thanh niên mà con không bao giờ còn có cơ hội để san sẻ cho nhau
những hạnh phúc buồn vui cuộc đời.
Ðiều đó, mới chính là con yêu thương anh
ta bằng một tình yêu cao cả. Vả lại, cũng chính như vậy, con sẽ cảm nhận được
sức dẫn dắt mãnh liệt hơn. Vậy con đừng nghĩ làm gì đến những cái xấu xa ganh tỵ
nữa mà hãy nhớ đến bất cứ tình trạng tín ngưỡng nào hoặc là con hãy bày tỏ một
tình thương trong trắng và một đức tin khiêm nhường. Con hãy khấn cầu đấng đại
từ đại bi và thiên thể hộ mệnh của con. Lời cầu nguyện chân thành theo hình thức
ấy sẽ là một sự dẫn dắt vững chắc đối với con. Con có thể được bảo đảm không vị
thất vọng. Ðiều này rất là quan trọng. Nhờ khẩn cầu như thế, một lần nữa trí nhớ
sẽ đến, sự nhận biết với sự giải thoát sẽ được thành tựu cho con.
Những ngày
sắp tới đây, các vị cao tăng minh mẫn, các tăng ni nhân hòa cùng tất cả mọi
người thân thuộc sẽ dốc nhiều tâm lực để trì chú, lễ tụng, nhắc nhở và dẫn dắt
con. Trừ phi là con không muốn, mọi điều tốt đẹp sẽ đến với con bằng sự siêu
thăng tịnh độ. Con sẽ được nhận lãnh tất cả những ơn phước thiêng liêng này. Lúc
bấy giờ, con sẽ nhận ra ngay rằng lòng vị kỷ, tiếc nuối, tham sanh, tham lợi,
vọng tưởng... Thảy đều là những sức cản ghê hồn làm trở ngại con đường tiến hóa
của con.
Con có nghe ta nói không? Một tương lai vĩnh cửu đang đón đợi con ở
trước mặt. Con hãy bằng lòng từ bỏ tất cả để yên ổn quay về. Tâm Giao là người
bạn thương yêu của con chí cốt cũng chỉ có thể đóng góp vào sự nguyện cầu ráo
riết trong việc dẫn lộ đi đến chỗ đại định cho con mà thôi. Nó không thể làm hơn
bất cứ điều gì. Con nên đi ra ngoài nó! Con nên đi ra ngoài nó! Con nên đi ra
ngoài nó, Tuyết Phương! Rồi hãy trở lại vị trí hiện hữu của con.
Bà cụ ngừng
bặt lời thì thầm vào đúng lúc Tâm Giao cựa mình thức giấc. Nàng nhận biết ngay
có mẹ ở bên mình. Nàng nhỏm dậy dáo dác nhìn quanh như có ý tìm kiếm một hình
bóng người nào. Mẹ nàng nói trong hơi thở:
Bác cám ơn con! Tuyết Phương. Con
đã nhận ra những lời ta vừa cùng con tâm sự. Ta mong rằng con sẽ trở về, trả lại
sự bình yên cho người bạn gái con hằng thương mến!
Tâm Giao gục đầu vào lòng
mẹ như đứa trẻ còn thơ:
- Mẹ! Mẹ đang nói chuyện với ai vậy?
Tránh cho con
nỗi sợ sệt, bà cụ cầm lấy hai bàn tay lạnh giá của con:
- Không! Mẹ đang cầu
nguyện như mọi khi thôi. Con cố ngủ tiếp đi cho khỏe.
Nàng hỏi mẹ trong khi
nhìn sang chiếc đồng hồ điện tử để trên bàn bên cạnh:
- Mấy giờ rồi mẹ
nhỉ?
- Khoảng ba bốn giờ sáng thôi con ạ! Con còn có thể ngủ thêm mấy giờ
đồng hồ nữa.
Bà cụ điềm đạm nhìn kỹ lại nhân diện của con. Cụ lơ đãng mỉm
cười trong khi Tâm Giao nói với mẹ:
- Con ngủ thêm chút nữa rồi sẽ sửa soạn
đến nhà quàn với Tuyết Phương. Hôm nay mẹ có đến cầu kinh cho nó không mẹ?
-
Có! Mẹ sẽ đến cùng với các Thầy thêm lời cầu nguyện cho Tuyết Phương. Nếu bận
con cứ đi trước, mẹ có thể nhờ anh con đưa mẹ đi.
Bà cụ chợt ngưng lại. Bà tự
hiểu bà vừa nói lỡ một lời. Ðúng ra bà nên cùng với Tâm Giao đến nơi tang chế,
như vậy, có thể bà sẽ có lý do hiện diện bên cạnh Tâm Giao cả ngày, tránh cho
nàng khỏi bị Tuyết Phương điều khiển đi "lang thang" giống như ngày hôm
trước.
Cũng may khả năng siêu linh của bà cụ chỉ có thể đạt được điều mà bà
ta đã "nhận" ra được linh hồn của Tuyết Phương tạm lưu ngụ trong thân xác của
con gái. Nếu bà biết được tường tận mọi điều đã xảy ra ngay thanh niên bạch nhật
giữa Ðoàn Hùng với Tâm Giao, có lẽ bà sẽ lo ngại và buồn phiền cùng cực. Cũng
may, cụ không biết rõ việc này, ngoại trừ sự kiện duy nhất nhìn thấy người con
gái trở về nhà với dáng điệu mệt mỏi tả tơi...
Cả ngày hôm đó và tiếp theo
ngày sau, Tâm Giao đều có mặt thường xuyên tại nhà quàn trong những giờ diễn ra
các nghi thức lễ tụng dành cho hương hồn của Tuyết Phương. Có lẽ, những buổi cầu
kinh và nhiều tiếng đồng hồ liên tiếp, các vị cao tăng đức độ đã thành khẩn khấn
nguyện và ủi an, linh hồn của Tuyết Phương đã thức tỉnh và lấy lại được sự yên
bình như những người chết bình thường. Chính nhờ như vậy mà linh hồn của Tuyết
Phương đã có cơ may giác ngộ, an phận trở về bên cạnh thân xác cũ của nàng để
lãnh hội những ân phước thiêng liêng mang lại từ các buổi lễ tụng.
Cũng chính
nhờ vậy mà hồn phách của Tuyết Phương đã tự nguyện lìa bỏ thân xác dương lực của
Tâm Giao nên Tâm Giao đã hoàn toàn trở lại trạng thái bình thường để bình tâm
tiếp nhận thông báo của viên quản lý motel về căn phòng mà nàng đã thuê không ấn
định thời gian. Trong một hai ngày liền, họ không thấy hai người trở lại như đã
dặn, bắt buộc họ phải tìm cách xác nhận qua số điện thoại mà Tâm Giao đã viết
xuống trong khi làm thủ tục check-in.
Nhưng trước ngày lễ động quan một ngày
thì Tâm Giao thoắt nhiên trở lại trạng thái bồng bềnh ngẩn ngơ mơ mơ tỉnh tỉnh
như ngày nàng đã cùng với Ðoàn Hùng đi mướn motel để vui vầy ái ân. Hồn Tuyết
Phương lại tái nhập trong thân xác của Tâm Giao, nàng lại cùng với Ðoàn Hùng tái
diễn cảnh ái ân cuồng vội miệt mài đến nỗi không thể nào che dấu được toàn vẹn
những dấu vết khác lạ qua các hành động nhân dáng của Tâm Giao khiến bà mẹ của
Tâm Giao lo đứng lo ngồi. Bà cụ tiết lộ khẩn cấp sự việc này với các vị cao tăng
chủ lễ với mục đích cứu vớt người con gái thân yêu. Công năng tu tập cao dày của
vị cao tăng đức độ thừa đủ nhận rõ sự việc khác thường này cùng với các diễn
tiến huyền bí khác, nên ông từ tốn trấn an người mẹ đang rất bối rối vì hoàn
cảnh của con:
- Bà cụ an lòng! Với những công đức hồi hướng cùng với các lễ
nghi cử hành liên tục và hoàn bị trong chu kỳ 49 ngày, hương hồn cô gái trẻ này
chắc chắn sẽ gặt hái niềm siêu thăng tịnh độ. Cô ta sẽ nhận được niềm giải thoát
vô biên và không có lý do để lưu luyến cõi trần. Tôi cho rằng thời gian còn lại
quá cấp bách và cảm huống của cô ta cũng đang bị thức bách liên hồi cho nên cô
ta "nhập" lại vào thân xác con bà chỉ là những vớt vát thường tình trước khi
vĩnh viễn ra đi.
Quả nhiên gần 15 ngày sau tính từ lần đầu vong hồn của Tuyết
Phương lưu trú trong thân xác Tâm Giao với những diễn biến ái ân thầm kín cùng
một người ở trong vị thế bị thụ động là Ðoàn Hùng.
Hôm nay, vào giữa xế trưa
của một ngày oi bức mà Tâm Giao, như những ngày vừa qua nàng đã nếm trải, nàng
vẫn cảm thấy buốt lạnh vô cùng. Nàng đang lái xe trên một lộ trình quen thuộc để
trở về nhà trong tâm trạng lơ lửng từng bị vong linh chiếm hữu trong hơn mười
ngày qua, khiến Tâm Giao sinh hoạt trong trạng huống một nửa tâm trí của nàng,
một nửa thần trí và thói quen của người bạn gái đã chết.
Bỗng hai tai của Tâm
Giao nghe như có một tiếng nổ nhẹ nhưng thật rõ rật ở trong đầu giống như một
tiếng bật phá của cái nút chai bị bịt kín lại rồi được kéo mạnh ra. Nàng sực
tỉnh sau cơn đồng thiếp kéo dài nhiều ngày, cùng một lượt với tiếng nổ nhẹ vừa
nói, nhãn lực của nàng bỗng sáng lên, tia nhìn bỗng trong trẻo khác thường trong
khi toàn thân nàng rực lên trong một nhiệt độ oi nồng bên trong chiếc xe nàng đã
vô tình lên kính kín mít mà không hề mở máy lạnh. Mồ hôi Tâm Giao rịn ra khắp
người. Nàng có cảm giác như toàn thân nhẹ nhõm, không vướng víu luộm thuộm như
mấy ngày vừa qua. Bỗng nhiên, nàng như vừa "ngộ" ra một điều gì mà cho đến giây
phút này, nàng mới thật sự tỉnh táo để nhận biết và cảm xúc tường tận chúng đang
ngấm ngầm diễn tiến trong thân thể của Tâm Giao.
Tâm Giao vừa cảm thấy thanh
thoát nhẹ nhàng vừa như có cảm tưởng như có điều gì bất thường đang diễn tiến,
đang tuần tự âm thầm xảy ra bên trong châu thân người con gái. Những cảm giác mà
chưa bao giờ trong đời, nàng cảm thấy tương tự. Bất giác, Tâm Giao lắc đầu như
cố xua tan những ý nghĩ thật xa lạ và kỳ quái mà nàng chưa thể tự giải
thích.
Chỉ có một điều Tâm Giao cảm nhận một cách khá rõ ràng là nàng đột
nhiên thoát khỏi hẳn tình trạng giá lạnh triền miên. Còn nữa, nàng thật sợ hãi
mỗi khi nghĩ đế việc sẽ trở lại khu nghĩa trang, nơi đã an táng Julianne Tuyết
Phương, người bạn gái lâu năm thân thiết của nàng, mặc dù lúc nào nàng vẫn một
lòng thương xót Tuyết Phương một cách sâu sắc và khó quên được những kỷ niệm của
hai người khi xưa.
Ít tháng sau tính từ ngày an táng Tuyết Phương thì cái
bụng của Tâm Giao mỗi ngày một lớn dần và sẽ khó có cách gì để che dấu nếu không
có một lần gặp lại, Ðoàn Hùng đã thố lộ cùng Tâm Giao:
- Kết quả đó do chính
anh tạo ra, anh đoan quyết với em như vậy Tâm Giao à! Nhưng xin em hiểu và tha
thứ cho anh vì không làm sao anh thoát ra khỏi những phút mê lầm trong thời gian
Tuyết Phương đột nhiên hóa ra người thiên cổ. Anh thường bị mê hoặc và lẫn lộn
khi ôm em trong tay rồi cùng em ân ái. Dường như có một sức mạnh ngấm ngầm nào
cứ bảo với anh, đó chính là thân xác của Tuyết Phương và anh không có gì để ngờ
vực, nên đã qua nhiều lần cùng em trao đổi những công việc chồng vợ. Anh biết em
oán hận anh vô cùng. Anh thành khẩn xin em cho anh một cơ hội để chuộc lại mọi
lỗi lầm. Chúng mình sẽ làm đám cưới, thai nhi em đang cưu mang trong bụng chính
là giọt máu đích thực của hai chúng ta.
Ðám cưới giữa Tâm Giao và Ðoàn Hùng
đã diễn ra trong không khí vui vẻ, thân ái bình thường với hầu hết những người
thân thuộc của cả gia quyến của Tuyết Phương đến tham dự góp vui trong ngày hợp
cẩn của chú rể Ðoàn Hùng với cô dâu Tâm Giao thật đẹp duyên cầm sắc.
Sau ngày
đó, đôi vợ chồng trẻ với học vấn đều thành đạt và có địa vị vững vàng trên đất
Mỹ. Họ tận hưởng những năm tháng vui tươi trong cuộc sống tràn trề hạnh phúc bên
nhau. Ðứa con gái đầu lòng chào đời bình thường, khỏe mạnh, thật khôi ngô đĩnh
ngộ và có một dung mạo phảng phất nét đẹp kiêu kỳ của Tuyết Phương lúc nàng còn
sinh thời.
Kết Thúc (END)
Về Đầu Trang Go down
 
Ma nhập 2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Kênh thông tin giải trí dành cho teen việt :: ıllıllıTHẾ GIỚI GIẢI TRÍ ıllıllı ::  Thế Giới Truyện...!!! :: Truyện Ma-
Chuyển đến