Quên mật khẩu?

Ẩn quảng cáo

 

  Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3

Go down 
Tác giảThông điệp
JongkEy™9a4
~ Member™
~ Member™
JongkEy™9a4


Giới tính Giới tính : Nam Pisces
Chinese zodiac Chinese zodiac : Rat
Bài viết Bài viết : 327
Xu Xu : 983
Thanked Thanked : 1
Sinh Nhật Sinh Nhật : 15/03/1996
Tham Gia Tham Gia : 01/08/2011
Tuổi Tuổi : 28
Yahoo Yahoo : Tây Ninh
Nghề Nghiệp Nghề Nghiệp : Học sinh 100000000000000000000000000000000000000000000000
Status Status : JongkEy The kEnBlock

 Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3  Empty
Bài gửiTiêu đề: Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3     Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3  EmptyMon Aug 01, 2011 9:59 pm

Hôm đó thằng Long có việc dưới quê nên xin nghĩ vài
ngày, Bảo nhờ thằng em tên Thịnh xuống phụ trông coi quán. Nói là trông coi
nhưng thực tế nó chơi nhiều hơn vì Thịnh nghiện game online rất nặng, nếu công
việc mà Bảo đang làm không phải là Net mà là công việc khác thì chắc Thịnh sẽ
không ra giúp vì nó còn bận chơi VLTK tại gia. Sẽ không có gì đáng nói nếu như
trưa hôm đó Thịnh không mãi mê chơi game,Bảo vừa đi ra ngoài mua cơm về để 2 anh
em ăn trưa, thằng Tí cứ xin thằng Phát cây Đại Phong Đao hút sinh lực 4% mà nó
vừa săn được, thằng Phát nghịch dại thách một câu đùa vui :"Mày dám vào trong
đái xuống cái mồ đó thì tao cho mày".Nhỏ tuổi thiếu suy nghĩ + tham +không sợ ma
vào ban ngày đã khiến Tí làm liều, nó không nói không rằng chạy vào trong vén
tấm bạt lên tè 1 vũng ngay mộ, nước văng dính cả tấm ảnh, sau đó nó chạy 1 mạch
ra ngoài nằng nặc đòi thằng Phát đưa cây đao nhưng không được, 2 đứa suýt choảng
nhau dù thằng tí bé hơn đến 3 tuổi. Đúng lúc đó Bảo đi mua cơm về tới, khỏi nói
bạn đọc cũng biết cảm giác của anh khi nghe chuyện động trời này, bảo đứng lặng
1 lúc, quệt mồ hôi trên trán đang vã ra như tắm không phải vì đi nắng mà vì sợ,
Bảo đuổi cả 2 thằng về nhà sau khi cho mỗi thằng 1 bạt tay cảnh cáo. Bắt ghế bố
nằm gác tay lên trán suy nghĩ mặc cho thằng Thịnh muốn làm gì thì làm, tâm trí
anh giờ không còn nghĩ đến doanh thu nữa, anh đang lo sợ 1 sự trả thù mà kẻ thù
này ngay cả chính quyền cũng không thể can thiệp được. Bảo nhớ lại 1 câu chuyện
mà cách đây gần nữa năm anh nghe ông sáu gần nhà kể lại, chuyện xảy ra dưới quê
của ông Sáu, có gia đình họ Lâm làm nghề nông, một lần nọ thằng Tuân là con út
trong nhà nghịch dại cho trâu cày lên ngôi mộ của bà Tám Lu tháng trước bị xe
công nông cán chết, mặc dù sau đó cha của Tuân đã cho sửa chữa lại ngôi mộ và
đốt nhang xin lỗi người đã khuất nhưng dường như người cõi âm thù rất dai, đêm
nào cha con Tuân cũng nghe thấy tiếng gõ cửa, nhưng hễ cứ đi chung với nhau ra
mở cửa thì chẳng thấy ai ngoài bóng cây đa rễ mọc um tùm trước sân. Một lần nọ
Tuân nhờ bố đục 1 lỗ nhỏ trên cánh cửa để khi có tiếng gõ cửa nó sẽ thò mắt vào
xem là ai chọc phá, ông bố cũng cho là chí lý vì cứ bị phá giấc ngủ đêm như thế
này thì cho dù không bị ma bóp cổ cũng chết vì mệt mõi. Tối hôm đó, như thường
lệ cứ 12h khuya là cả nhà đang ngủ lại thức giấc vì có tiếng gõ cửa, bà mẹ đã
quá quen thuộc nên chỉ bịt tai rồi quay vào ngủ, chỉ có Tuân và bố là ngồi bật
dậy đi từng bước chậm rãi ra cửa, mặc dù là người đề xướng ra cách đục lỗ nhưng
chính Tuân lại cũng rất sợ khi phải nhìn vào cái lỗ đó, nó cho rằng bên ngoài
cửa là 1 cái thây bê bết máu của bà Tám Lu đang quằn quại nên nó cứ lần lừa mãi
không chịu đưa mắt vào nhìn.Ông bố hiểu ý con, ông nhanh tay đẩy nó qua 1 bên và
đưa mắt vào cái lỗ rất nhỏ do chính tay ông đục. Tuân nhìn bố và tưởng tượng bố
sẽ hét to lên khi thấy tình cảnh bên ngoài.Nhưng không, ông bố vẫn ngồi im nhìn
vào cái lỗ, hoặc là bên ngoài không có gì, hoặc là có 1 cái gì đó không ghê rợn
mà rất kỳ bí khiến ông tò mò? gần 10 giây đồng hồ sau, ông bố quay mặt ra, vẻ
mặt ông trở nên đờ đẫn, ông không nói được 1 câu nào với Tuân mà chỉ cố gắng lết
vào nhà trong như muốn tránh xa cái cửa, hay nói đúng hơn là thứ mà ông vừa nhìn
thấy qua cái lỗ. Tuân lo lắng chạy theo bố, dìu ông lên giường, nó hỏi:
"Bố,
bố thấy gì mà tại sao lại sợ đến vậy!"
lần đầu tiên Tuân thấy bố sợ đến mức
đó, ở nông thôn thì người cha trong gia đình rất có uy và có quyền hành, các con
đối với ông thì vừa thương vừa sợ, đối với chúng thì cha là người có sức mạnh và
quyền lực nên khi Tuân thấy bố sợ hãi thì nó nghĩ là bố nó vừa gặp 1 cái gì đó
còn kinh hơn cả bố nó, ví như là gặp ông nội nó chẳng hạn.
Ông bố nắm chặt 2
bàn tay, bóp đi bóp lại cho đỡ lạnh rồi nói bằng giọng run run:
"Con.....con
đừng có thò đầu vào xem, không...không có gì đâu."
Ông cố gắng trấn tĩnh để
đứa con trai tin lời nhưng ông càng nói càng gượng, cử chỉ, đôi mắt của ông đã
bán đứng ông. Thằng Tuân nói như người lớn: "Để con ra xem sao". Nói rồi nó chạy
một mạch ra ngoài, ông bố định kéo nó lại nhưng không kịp, vả lại ông cũng không
dám đi ra đó nữa nên chỉ biết im lặng nghe ngóng tình hình. Chỉ thấy thằng Tuân
vừa đưa mắt vào cái lỗ khoảng 3 giây đồng hồ là nó quay đầu chạy thục mạng vào
trong phòng, 2 bố con nhìn nhau không nói lời nào.5 phút hoàn hồn, ông bố lên
tiếng trước: "con thấy rồi hả?". Tuân nhìn bố gật đầu nói gọn 1 câu:
"Ghê quá
ba ơi"
Bà mẹ xoay qua hỏi:
"hai bố con nói gì thế?"
Ông bố phân
trần:
"Bà ơi, cái lỗ ngoài cửa tui đục hồi sáng có con mắt ai đang nhìn vào,
tia mắt dữ dằn, đỏ ngầu như muốn giết cả nhà mình..."
Nói đến đây ông nghẹn
lại không kể nữa, thằng Tuân chỉ biết gật gật cái đầu đồng ý với bố. Bà mẹ không
nói không rằng xách cây cuốc chạy ra cửa mở chốt thì chẳng thấy ai cả, trước cửa
in hằn 2 dấu chân, mà nói là dấu chân cũng không phải, phải nói là 2 cái đầu gối
bị lún xuống đất. 3 người nhìn nhau giây lát, bà mẹ lên tiếng:
"Chắc là có
đứa thổ tả nào quậy nhà mình rồi, mai ông thức với tui săn tụi nó, chứ ma quỷ gì
mà có dấu chân, dấu đầu gối quỳ? không lẽ nó quỳ gối xin tạ tội với mình
à?"
Ông bố chắc nịch:
"Bà nói vậy chứ cặp mắt đỏ ngầu đó là ở đâu ra?
không lẽ trong làng này có người có cặp mắt quỷ mà tui không biết sao?"
Bà vợ
cười khẩy:
"Chắc là nó say rượu rồi phá làng phá xóm hù dọa, thằng nào say
rượu mà mắt không đỏ? cái ông này mê tín từ hồi nào vậy?"
Đuối lý nên ông
cùng thằng Tuân im lặng bước vào nhà, dẫu sao ông cũng tin rằng đó không phải là
đôi mắt của người sống trong làng, nó dữ dội, căm thù, giống như hàm chứa 1 lời
nguyền độc ác nào đó, dường như nó đang theo dõi tất cả những người trong
nhà.
Tối hôm sau đúng như dự đoán, đồng hồ vừa điểm 12 giờ khuya là lại có
tiếng gõ cửa, không biết kẻ lạ mặt canh theo cái đồng hồ đối diện với cánh cửa
để gõ hay là đồng hồ của ông chính xác đến từng giây với cõi âm.3 người lẳng
lặng đi ra cửa, bà vợ không nói không rằng cầm cái căm xe đạp thọc thật mạnh vào
cái lỗ rồi rút về và rút chốt mở cửa ngay tức khắc, ngoài trời tối om chỉ có ánh
sáng mờ mờ từ trong nhà dội ra, hai dấu đầu gối hiện rõ mồn một trên nền đất
lún, bà vợ vò đầu bứt tóc suy nghĩ cũng không thể hiểu ai mà nhanh như vậy? bà
nhìn lại cây căm xe đạp thì bất thình lình bà quăng ngay xuống đất, vì ở đầu kia
của cây căm có 1 vệt máu đỏ ngầu.
3 người vội chạy vào nhà, đóng cửa lại, ông
chồng thét lớn:
"Bà thấy gì không? máu đó. nếu nó là người thì nó không thể
nào chạy nhanh như vậy, lại không thể nào bị đâm trúng mắt mà không có một tiếng
rú."
Bà vợ cũng cho rằng chồng mình không sai, bà im lặng cài chốt thật chặt,
lại chặn thêm cái bàn ăn ra cửa để cho thêm phần chắc chắn. đêm hôm đó cả 3
người không ngủ được, ông bố định gọi điện cho con cả là thằng Thành, đang làm
ăn trên thành phố về quê để giúp 1 tay nhưng bà mẹ can:
"Để nó yên tâm làm ăn
đi ông, nó mà về đây thì có giúp được gì đâu".
Ngày hôm sau, Tuân quyết định
kể chuyện này cho Quán, Quán là bạn thân của Tuân trong làng, Tuân định nhờ Quán
giúp 1 tay vì Quán lớn hơn Tuân 2 tuổi, lại khá to con khỏe mạnh nên có thêm
Quán giúp Tuân sẽ yên tâm hơn. Quán nghe xong câu chuyện thì cảm thấy rờn rợn
nhưng rất tò mò, anh rất thích khám phá những chuyện kỳ quái như thế nên đồng ý
ngay. Tuân hẹn Quán tối 11h30 đến nhà Tuân để chuẩn bị vì có thể tối nay con
quái vật đó sẽ đến tiếp mà lần này nó sẽ đối xử với gia đình Tuân như thế nào vì
hôm qua mẹ anh đã chọc trúng vào đôi mắt điên dại của nó. Quán về nhà lòng lâng
lâng một cảm giác khó tả sau khi nghe chuyện của Tuân, anh cảm thấy hào hứng khi
chỉ còn hơn 10 tiếng đồng hồ nữa anh sẽ được tham gia vào cuộc phiêu lưu kỳ dị
mà đối thủ có thể là người, là 1 con quái vật, hay là 1 âm hồn.
Đúng 11 giờ,
Quán nai nịt gọn gàng, cầm theo cây côn nhị khúc mà anh đã từng xem ngôi sao họ
Lý biểu diễn 1 chọi 10, cầm nó trong tay thì quán rất tự tin, nhìn phong cách
của Quán thì người ta tưởng như Quán chỉ bó tay khi gặp khủng long hay quái vật
khổng lồ mà cây côn không thể gây thương tích nổi. Bổng mẹ Quán từ trong nhà
trong bước ra uống nước, thấy Quán cầm khúc côn bà hỏi ngay:" giờ này còn đi đâu
vậy con, đi đánh nhau phải không? trời ơi con ơi là con...." Quán trời không sợ
đất không sợ nhưng rất sợ mẹ, hay đúng hơn là thương mẹ, mẹ Quán một mình nuôi
Quán từ nhỏ đến lớn, tình cảm 2 mẹ con rất tốt, Quán lại rất nghe lời mẹ, mẹ
Quán một mực cho rằng anh đi đánh nhau nên không kể gì lời phân trần mang tính
huyền bí của Quán, cuối cùng bà kết luận 1 câu:
"con mà đi ra khỏi nhà thì
sau này mẹ từ con luôn".
Quán bỏ côn xuống đất, đi vào trong nhà thay đồ, anh
dự định ngày mai đến gặp Tuân xin lỗi, miệng lẩm bẩm :"xui xẻo thật".Sáng hôm
sau, Quán dậy thật sớm chạy qua nhà Tuân gõ cửa, không thấy ai trả lời ,chỉ thấy
trước cửa có 2 dấu đầu gối. Quán gõ cửa 1 hồi lâu không thấy động tĩnh nên đưa
mắt nhỉn vào cái lỗ trên cửa mà hôm qua Tuân vừa kể, Quán vừa đưa mắt vào thì
giật mình kinh hãi, bên trong nhà không thấy ai mà chỉ thấy vết máu khắp nhà,
như là bị trây chét. Quán định đạp cửa đễ xông vào phòng ngủ xem Tuân có làm sao
không nhưng anh sợ bị vu oan tội giết người nên chạy ra công an xã báo tin, khi
công an đến nơi thì 1 cảnh tượng hãi hùng diễn ra: ba mẹ thằng Tuân nằm chết kế
bên nhau, mắt mở trừng trừng như vừa gặp phải chuyện gì ghê gớm lắm, xác thằng
Tuân thì giống như bị xe cán ngang 2 chân, chỉ còn cái đầu gối là nguyên vẹn,
mắt nó mở to, đầy ghèn, có lẽ nó đã khóc trước khi chết. Quán tái mặt chạy ra
ngoài, tưởng tượng nếu như đêm qua không có mẹ anh thì có lẽ trong nhà này có
đến 4 cái xác, và chắc đến dăm ba bữa mới có người phát hiện............
Ông
sáu chính là cậu Quán ngày xưa, đã hơn 20 năm nhưng ông vẫn còn nhớ như in những
lời kể của thằng bạn thân xấu số ngày nào. Bảo chán nản nghĩ đến cảnh tối nay sẽ
gặp phải những chuyện như nhà ông Lâm kia, bao nhiêu công sức gầy dựng cái phòng
net, bao nhiêu mơ ước không lẽ để cho tan biến theo mây khói để bảo toàn tính
mạng hay sao?
Về Đầu Trang Go down
 
Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
»  Bí mật kinh hoàng trong Quán net!
» Yêu râu xanh và tội ác kinh hoàng
»  2 Ngày Kinh Hoàng
» Sỹ Luân và 1 năm mất trí nhớ vì tai nạn kinh hoàng!
»  bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Kênh thông tin giải trí dành cho teen việt :: ıllıllıTHẾ GIỚI GIẢI TRÍ ıllıllı ::  Thế Giới Truyện...!!! :: Truyện Ma-
Chuyển đến