Quên mật khẩu?

Ẩn quảng cáo

 

  bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4

Go down 
Tác giảThông điệp
JongkEy™9a4
~ Member™
~ Member™
JongkEy™9a4


Giới tính Giới tính : Nam Pisces
Chinese zodiac Chinese zodiac : Rat
Bài viết Bài viết : 327
Xu Xu : 983
Thanked Thanked : 1
Sinh Nhật Sinh Nhật : 15/03/1996
Tham Gia Tham Gia : 01/08/2011
Tuổi Tuổi : 28
Yahoo Yahoo : Tây Ninh
Nghề Nghiệp Nghề Nghiệp : Học sinh 100000000000000000000000000000000000000000000000
Status Status : JongkEy The kEnBlock

 bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4  Empty
Bài gửiTiêu đề: bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4     bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4  EmptyMon Aug 01, 2011 10:05 pm

-Dù vậy, ngẫm đi ngẫm lại Bảo cũng thấy câu
chuyện của ông Sáu có phần vô lý, từ đó đến giờ anh chỉ nghe nói ma hù người sợ
đến chết, chứ chưa từng nghe nói ma giết người máu me vung vãi. Nếu là giết
người máu me vung vãi thì phải là người giết người, hay là quái vật giết người
thì đúng hơn. Nghĩ thế nên anh cũng hơi yên tâm phần nào, Bảo định vào trong lau
rửa hết nước tiểu trên mộ nhưng suy nghĩ 1 hồi anh lại thôi, 1 phần vì sợ tiếp
xúc với ngôi mộ, 1 phần vì anh cho rằng không nên *ng đến mộ người chết lần nữa
để tránh phiền phức.

-Đồng hồ điểm 7 giờ tối, điện thoại Bảo reo lên, chỉ
cần nghe nhạc chuông là Bảo đã nhận ra là Linh, người vợ sắp cưới đang làm ở
thương xá TAX, thì ra đêm nay Linh được bạn đổi ca nên rãnh rỗi không biết làm
gì, Linh dự định lên phòng Net của Bảo để chơi. Bảo vội vàng đồng ý vì có Linh ở
đây thì anh càng đỡ cô quạnh, lại bớt đi cảm giác sợ hơn (dù biết vậy là nhục
nhưng đàn ông cũng là con người, cũng có nổi sợ: người sợ gián, người sợ
ma....nói chung không có ai hoàn mỹ cả).

Đúng 8h15 Linh đã có mặt với 20
cuốn bò bía mà Linh mua trên đường, ăn uống no nê, cả 3 lao vào chơi game cho đỡ
buồn (và đỡ sợ đối với Bảo), thằng Thịnh cứ vô tư chiến VLTK mà không biết rằng
đêm nay có thể cả phòng net phải gánh 1 tai họa không biết từ đâu giáng xuống
đầu.12h30 Bảo tắt máy chuẩn bị đi ngủ, anh nhìn quanh thì thấy đêm nay phòng net
khá vắng vẻ, chỉ có 3 đứa trong xóm nằm ngủ treo auto, Linh đã ngủ trên ghế tự
bao giờ, chỉ còn mỗi thằng Thịnh vẫn trâu bò chiến game. Thằng Thịnh ngồi sát
ngay tấm màn ngăn cách giữa 2 gian nên Bảo lấy hết can đảm đi đến từ từ vén tấm
màn lên để xem bên trong có gì bất ổn hay không. Cảnh vật không có gì khác
thường, tấm bạt vẫn nằm im, lâu lâu lại phất phơ khi có gió từ nhà sau lùa
vào.Bảo thở phào chuẩn bị bỏ màn xuống thì chợt anh khựng lại, vì ở gian nhà
sau, từ xa xa, hình ảnh 1 con chó mực đen đang gầm gừ nhìn vào gian giữa, hai
mắt nó đúng đỏ ngầu y như trong câu chuyện mà ông Hưng kể, lạ một điều là nhìn
dáng vẻ anh thấy nó đang sủa nhưng lại không nghe bất cứ âm thanh gì, cứ như là
âm thanh đi từ nhà sau, đến chốn âm u của gian giữa là âm thanh bị đè nén xuống
không thể phát ra gian ngoài được.Lần đầu tiên bảo hiểu cảm giác "chết trân" là
thế nào, đầu Bảo hiện ra rất nhiều câu hỏi chưa thể trả lời được:
"Con chó từ
đâu xuất hiện? nhà sau không hề nuôi chó, cũng không có hàng rào để nó chui vào
mà chỉ có góc tường rất cao.Tại sao nó sủa mà không ra tiếng? tại sao nó lại gầm
gừ nhìn vào gian giữa? tại sao mắt nó đỏ ngầu y như con chó dại cắn chết bà Minh
Hải?"
Biết bao nhiêu câu hỏi tại sao cứ vờn trong đầu Bảo như muốn trêu
ngươi, Bảo bỏ màn xuống quay lại nhìn thằng Thịnh kêu lớn :
"Thịnh, lại đây
tao cho xem cái này, Thịnh"

Thằng Thịnh bực dọc:
"Em đang tống kim,
anh chờ lát đi".

Bảo gắt gỏng:
"Lại đây, không kim chỉ gì hết, nhanh
nào"

Thịnh bất đắc dĩ phải nghe lời Bảo, cả 2 thò đầu qua lớp màn được
vén lên thì thấy nhà sau chẳng có con chó nào cả, chỉ có tiếng gió lùa vi *t đến
rợn người, Bảo dụi mắt 2,3 lần vẫn không thấy gì, thằng Thịnh bực dọc
nói:
"Đâu, chó dại đâu, anh lôi nó ra cho em xem?"

Bảo thở dài không
nói gì, mặc cho thằng Thịnh vừa trở về máy vừa làu bàu nói gì không rõ. Hiện giờ
đồng minh của mình chỉ còn có Linh, chứ trông cậy vào thằng Thịnh này thì không
ổn rồi, Bảo tự nhủ. Bảo tiến đến bên cạnh Linh lay nhẹ:
"Em, dậy đi em, giúp
anh một tay nào"

Linh tỉnh dậy ngó quanh, xem đồng hồ rồi nói
nhỏ:
"Giờ này sao chưa ngủ vậy anh?"

Bảo biết không thể giấu được nếu
muốn được Linh giúp nên thẳng thắn vô đề:
"Hình như cái nhà này không được
bình thường, anh nghi là nơi này có ma."

Linh cười khúc khích:
"Anh
cũng tin có ma à?"

Bảo biết rõ Linh là 1 cô gái có cá tính mạnh, lại khá
gan dạ, chính vì điểm này mà Linh trông khác những cô gái e lệ mà Bảo từng gặp.
Bảo nói nhỏ:
"Ban đầu anh không tin, nhưng ở đây riết anh không tin cũng phải
tin, em có hiểu không?"

Linh hỏi:
"Vậy anh muốn em giúp anh việc
gì?"

Bảo nói:
"Đi vào nhà trong với anh, lúc nãy anh thấy có 1 con chó
ở trong đó, anh muốn vào xem sao, chứ cứ ngờ vực như vậy anh ngủ không yên
tâm".

Linh cười:
"Được rồi, đi thì đi".

Bảo vớ lấy khúc cây ma
trắc mà anh chôm được khi đi trực dân phòng ngày trước:
"Mang theo cái này
chắc ăn, lỡ gặp chó dại thì nguy".

Cả 2 chậm rãi bước từng bước một vào
gian giữa mà không để ý rằng thằng Thịnh nãy giờ đang theo dõi từng cử chỉ, lời
nói của 2 anh chị. Nó dự định đi tống kim xong sẽ cho 2 người 1 phen khiếp vía,
nhất là bà chị làm ra vẻ "nữ hào kiệt" này.
-Bước vào gian sau, Bảo thận
trọng rọi đèn xung quanh vách tường trong khi Linh vẫn cứ cười khúc khích mặc dù
nàng cũng cảm thấy nhiệt độ ở đây có vẻ lạnh lẽo khác thường, không giống như
máy lạnh trong phòng ngủ của mình dù nhiệt độ chẳng cách biệt là mấy.Loay hoay
mãi chẳng thấy gì, Bảo quyết định thám hiểm luôn nhà vệ sinh trước khi quay về,
khi bước đến cửa phòng vệ sinh thì đột nhiên Linh thét lớn: "Anh,anh....anh coi
kìa"

Lần đầu tiên Bảo thấy giọng Linh run run anh đã cảm giác có điều bất
lành trước khi quay lại, nhưng anh không ngờ nó xuất hiện bất ngờ và bạo dạng
đến vậy, từ xa xa, trong gian giữa, có 2 bóng người áo trắng, một người bò dưới
đất tay như đang đào bới xuống nền gạch, một người đứng phía sau 10 ngón tay
nhọn hoắc đang giơ ra phía trước như muốn níu kéo hay bắt một ai đó. Cả 2 lặng
người quăng cả đèn pin bỏ chạy vào trong toilet rồi đóng cửa lại thật chặt, 2
người nhìn nhau như muốn nói nhưng không nói được lời nào, phải mất một lúc lâu
trấn tỉnh, Bảo mới nắm tay Linh và dục:
"Em, không lẽ mình trốn ở đây
hoài?hay là cùng nhau chạy một mạch qua bên kia đi, đứng ở đây hoài 1 lát nó đến
thì cũng tiêu thôi".

Linh sợ lắm nhưng với khí chất kiên cường, nàng cũng
nhận thấy Bảo nói đúng, nàng đáp bằng giọng run run:
"Chạy cũng được, nhưng
nếu em té anh phải quay lại đỡ em, không được bỏ chạy luôn đó".
Bảo ậm ừ cho
qua vì chính anh mặc dù cũng rất muốn vậy, nhưng chỉ sợ lúc đó mất hết lý trí,
sợ quá không còn suy nghĩ gì được nữa.Anh nắm tay Linh và
hô:
1..........2...................3 chạyyyyyyyyyy!!!!!!!!!!

Mắt nhắm
mắt mở cả 2 bỏ chạy vào gian giữa để ra ngoài mà không cần biết có lủi trúng 2
con ma không.Cũng may, họ chạy đến ngoài cũng không bị gì, cả 2 chuẩn bị thở
phào nhẹ nhõm thì lại nghe tiếng thằng Thịnh cười ha hả ở máy số 5, Bảo cho rằng
Thịnh bị ma nhập nên lùi lại 1 bước rồi bảo:
"Thịnh, ê, ê, mày cười gì
vậy?"

Thịnh không đáp chỉ cười 1 lúc cho thỏa thích rồi mới đáp lại lời
anh:
" 2 anh chị nhát như cáy ấy, thế mà bày đặt làm nữ hào kiệt, em ruột của
mình mà cũng nhận không ra,lại còn quẳng mất cái đèn pin duy nhất
hahaha!"

Đến lúc này Bảo và Linh mới té ngữa, thì ra lúc nãy là trò đùa
của thằng em tinh nghịch, anh chửi nó vài câu nhưng rồi lại phì cười vì chuyện
lúc nãy, và cũng vì thằng em nhìn lầm lì thế mà cũng để ý gớm, thế mà anh tưởng
suốt ngày nó chỉ biết đến game. Linh gằn giọng nhìn vào máy 1,2,3:
"3 thằng
bay đứa nào vừa hù chị tự giác đứng dậy chị tha cho!"

Không có tiếng trả
lời, chỉ có tiếng ngáy của thằng Tuấn vẫn đều đặn. Linh định hỏi lần thứ 2 thì
Thịnh ngắt lời:
"Chị hai khỏi phải kêu nữa, tụi nó ngủ từ khuya đến giờ, có
ai hù chị đâu!!"

Linh gạt phắt:
"Nói xạo, thế còn 1 đứa giả ma chung
với mày nữa đâu?"

Thịnh rúc rích cười:
" A cái chị này tính hù em lại
à? em nói trước là hơi bị khó à nha!"

Bảo cũng chen vào:
"Lời chị Linh
là thiệt đó Thịnh, lúc nãy mày giả ma bằng cách nào?"

Thịnh tự hào
đáp:
" Em bò dưới đất cào lấy cào để cứ như là từ dưới mộ chui lên, cái áo
thì kéo lên che đầu lại, mà công nhận cái gian này cũng kỳ lại, bò xuống đất
thấy sóng lưng lạnh ớn"

Bảo và Linh "a" lên 1 tiếng rồi quay nhanh lại
nhìn vào tấm màn ở gian giữa như muốn phòng thủ, Bảo nói bằng giọng ngọng
líu:
"Lúc... lúc nãy anh anh thấy sau lưng mày còn còn 1 người người mặc áo
trắng giơ vuốt về phía anh anh.."
Thịnh tím mặt nhưng vội trấn tỉnh:
"Anh
hù em phải không?"

Linh xen vào:
"Đây không phải chuyện đùa, chị mà
nói đùa thì bị sét đánh, tin chưa?"

Thịnh cảm thấy sau lưng lạnh buốt,
nhớ lại cảm giác lúc vừa bò xuống kéo áo lên, nó cũng cảm thấy có gì đó lạnh
buốt sau lưng, nhưng lỡ làm thì làm cho giống nên nó cũng không để ý, giờ này
nhớ lại nó cảm thấy rùng mình, chưa kịp định thần thì Bảo lên tiếng:
"Anh có
đề nghị này!"

Linh và Thịnh đồng thanh:
"Đề nghị gì anh?"

Bảo
xoa hay bàn tay lại, đáp bằng giọng chắc nịch:
"Giờ cả 3 chúng ta cùng đi vào
gian cuối tìm kiếm khắp nơi kể cả toilet xem có gì bất thường không, nhưng trước
đó mình đặt cái điện thoại dựa vào tường để nó quay phim lại hình ảnh xảy ra ở
trong gian giữa, sau đó tụi mình trở ra và tìm hiểu! nhất trí không?"
2 người
kia đồng thanh:
"Đồng ý"

Thế là cả 3 lại nắm tay đi sát nhau từng bước
tiến vào phòng trong, Bảo mượn điện thoại của Linh bật * quay phim ban đêm rồi
để đứng dựa vào góc tường sao cho góc quay rộng nhất để thấy rõ xung quanh
phòng.Cả 3 tiếp tục bước ra nhà sau lụm cây đèn pin bị rớt và săm soi kiếm mọi
góc. Gần 5 phút sau, cả 3 vẫn không tìm thấy gì, vừa thất vọng, vừa vui mừng, cả
3 quay bước về gian giữa hy vọng tìm được gì ở cái mobi.Bảo nhanh tay lượm cái
mobi vẫn đặt ngay ngắn dưới đất rồi nhanh chân bước ra phòng ngoài.Cả 3 bật phim
lên xem, đoạn phim gần dài 5 phút, bổng cả 3 giật mình thét
lên
"aaaa................aaaaaaaaaaaaaaa.......... ....
.......aaaaaaaaaaaaaaa"


Bởi vì đoạn đầu trong đoạn phim đó không hề
có cảnh 3 người đặt máy quay dựa vào tường, cũng không thấy cảnh 3 người bước ra
gian sau, chỉ thấy duy nhất một hình ảnh là chính chiếc điện thoại đang nằm dựa
vào tường.
Về Đầu Trang Go down
 
bí mật kinh hoàng vè phòng net phan4
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
»  bí mật kinh dị trong tiệm net ( phần cuối)
»  2 Ngày Kinh Hoàng
» Yêu râu xanh và tội ác kinh hoàng
» Sỹ Luân và 1 năm mất trí nhớ vì tai nạn kinh hoàng!
»  Bí mật kinh hoàng trong tiệm net P3

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Kênh thông tin giải trí dành cho teen việt :: ıllıllıTHẾ GIỚI GIẢI TRÍ ıllıllı ::  Thế Giới Truyện...!!! :: Truyện Ma-
Chuyển đến